Cảm thấy tủi thân vì tài chính hạn hẹp và chồng chỉ lo cho bản thân mình.
Chúng tôi đã cưới nhau được 2 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh. Chồng tôi làm nghề điện nước, thu nhập hàng tháng chỉ khoảng 3 triệu đồng, đủ cho anh ăn uống và chi phí đi làm. Anh đưa hết tiền cho tôi, nhưng thỉnh thoảng lại lấy lại nhiều hơn số tiền đã đưa. Tôi không phàn nàn vì hiểu tính chất công việc của anh. Tuy nhiên, tôi gặp khó khăn vì con trai mới hơn 1 tuổi, cần nhiều chi phí cho sữa, thực phẩm và học phí. Trong khi lương của tôi chỉ nhỉnh hơn chồng một chút, tôi phải lo liệu tiền thuê nhà, ăn uống cho cả gia đình và chăm sóc con. Trước đây, giá thực phẩm không đắt, việc chi tiêu dễ dàng hơn.
Trong mấy tháng qua, giá thực phẩm tăng cao khiến tôi cảm thấy tiếc tiền mỗi khi đi chợ. Tôi chỉ đủ tiền mua thức ăn hàng ngày cho gia đình và một số đồ dùng cho con mà đã tiêu gần trăm ngàn. Tình hình tài chính khó khăn buộc tôi phải hạn chế chi tiêu, làm tôi buồn khi thấy con phải thiếu thốn và không thể mua sắm cho cháu những thứ tốt. Dù con còn nhỏ và rất quấn quýt, tôi vẫn phải đi làm thêm vào buổi tối để kiếm thêm thu nhập. Nhiều lần nhìn con khóc trước khi ngủ, lòng tôi đau xót. Nhất là tháng trước sinh nhật con trai tròn 1 tuổi, tôi lại hết sạch tiền.
Tôi dự định mua cho con trai một bộ quần áo đẹp hơn 200 ngàn, nhưng không đủ tiền. Ôm con vào lòng, tôi thầm xin lỗi vì không có quà sinh nhật cho con. Gần đây, con bị sốt virus, nhưng tôi cũng không có đủ tiền để chăm sóc cháu tốt hơn. Cháu chỉ ăn 3 bữa cháo và uống 1 cốc sữa bột mỗi ngày, trong khi tôi chỉ dám mua 2 quả cam cho cháu. Chồng tôi hiền lành và yêu thương gia đình, nhưng không năng động trong công việc. Khi nhà hết tiền, anh thường phải vay mượn bạn bè. Chúng tôi chưa có khoản tiết kiệm nào để phòng khi ốm đau, điều này khiến tôi lo lắng. Tôi mong chồng có thể làm việc hiệu quả hơn để gia đình có đủ chi tiêu, vì sức khỏe của tôi không tốt và tôi không thể làm việc quá sức.
Giờ chồng chỉ đủ sức nuôi bản thân, tôi phải nỗ lực kiếm sống. Tôi không cho phép mình gục ngã và sẵn sàng làm mọi việc vì con. Nhưng tôi vẫn buồn về chồng và cảm thấy tủi thân về hoàn cảnh. Nếu biết cuộc sống vất vả thế này, có lẽ tôi đã không yêu anh hoặc không lấy anh. Có ai hiểu nỗi lòng tôi không?



Source: https://afamily.vn/tam-su/tui-than-vi-kinh-te-eo-hep-va-chong-chi-nuoi-duoc-ban-than-20110914073458977.chn